Thẩm mỹ xuất phát từ từ Aisthesis của Hy Lạp có nghĩa là cảm giác hoặc kinh nghiệm thông qua các giác quan.
Thẩm mỹ bao gồm sự hiểu biết về vẻ đẹp, nghệ thuật và sáng tạo.
Khái niệm về vẻ đẹp và thẩm mỹ đã được các nhà triết học tranh luận từ thời cổ đại cho đến bây giờ.
Một số lý thuyết thẩm mỹ nổi tiếng bao gồm lý thuyết về vẻ đẹp của Plato và Aristotle, lý thuyết về ý thích của Kant và lý thuyết nghệ thuật của Hegel.
Thẩm mỹ cũng liên quan đến tâm lý học, khoa học thần kinh và khoa học xã hội trong việc hiểu cách con người phản ứng với vẻ đẹp và nghệ thuật.
Thẩm mỹ cũng liên quan đến văn hóa, lịch sử và bối cảnh xã hội trong việc hiểu nghệ thuật và vẻ đẹp.
Mỹ thuật, âm nhạc, văn học, khiêu vũ và nhà hát là một số loại hình nghệ thuật thường được nghiên cứu về thẩm mỹ.
Một số khía cạnh thẩm mỹ thường được xem xét trong các tác phẩm nghệ thuật bao gồm sự hài hòa, tỷ lệ, màu sắc, nhịp điệu và biểu hiện.
Thẩm mỹ cũng liên quan đến công nghệ và phương tiện truyền thông mới trong nghệ thuật như nghệ thuật kỹ thuật số và nghệ thuật tương tác.
Kinh nghiệm thẩm mỹ có thể mang lại lợi ích cho sức khỏe tinh thần và cảm xúc của con người như tăng khả năng sáng tạo, giảm căng thẳng và tăng hạnh phúc.