Flamenco có nguồn gốc từ Andalusia, miền nam Tây Ban Nha.
Vũ điệu Flamenco ban đầu được tạo ra bởi người La Mã.
Flamenco có bốn yếu tố quan trọng, cụ thể là Canto (hát), Baile (Dance), Toque (Guitar) và Palmas (Vỗ tay).
Flamenco được gọi là một chuyển động chân nhanh chóng và phức tạp gọi là Zapateado.
Flamenco cũng nổi tiếng với trang phục và phụ kiện điển hình, chẳng hạn như Mantons (khăn choàng), gạch de cola (váy dài có đuôi) và castanets (nhạc cụ được đánh bằng tay).
Flamenco thường được sử dụng để thể hiện cảm xúc và cảm xúc, chẳng hạn như sự phấn khích, buồn bã và lo lắng.
Flamenco đã được công nhận là một di sản văn hóa của UNESCO kể từ năm 2010.
Vũ điệu Flamenco thường được chơi trong Tablao, đây là nơi được thực hiện dành riêng cho các buổi biểu diễn Flamenco.
Flamenco đã ảnh hưởng đến nhiều phong cách âm nhạc và khiêu vũ trên khắp thế giới, bao gồm Latin, Jazz và Tango.
Flamenco tiếp tục phát triển và phát triển, với nhiều nghệ sĩ pha trộn nó với phong cách âm nhạc và các điệu nhảy khác để tạo ra một hình thức mới của nghệ thuật này.