Chủ nghĩa dân tộc là một phong trào xuất hiện ở châu Âu vào thế kỷ 19.
Khái niệm về chủ nghĩa dân tộc tuyên bố rằng nhà nước phải được thiết lập dựa trên sức mạnh và bản sắc quốc gia.
Chủ nghĩa dân tộc nổi lên như một phản ứng đối với chủ nghĩa đế quốc và chủ nghĩa thực dân.
Chủ nghĩa dân tộc có thể khuyến khích sự đoàn kết và thống nhất giữa các công dân.
Chủ nghĩa dân tộc cũng có thể là một nguồn xung đột và phân chia giữa các nhóm dân tộc hoặc tôn giáo.
Trong Thế chiến II, chủ nghĩa dân tộc đã trở thành một công cụ Đức Quốc xã Đức để biện minh cho các chính sách mở rộng và chủng tộc trong khu vực.
Ở Indonesia, chủ nghĩa dân tộc là cơ sở chính cho cuộc đấu tranh giành độc lập từ chủ nghĩa thực dân Hà Lan.
Pancasila là ý thức hệ của nhà nước Indonesia chứa các giá trị của chủ nghĩa dân tộc.
Chủ nghĩa dân tộc có thể là nguồn cảm hứng trong nghệ thuật và văn hóa, chẳng hạn như trong hội họa, âm nhạc và văn học.
Chủ nghĩa dân tộc vẫn là một vấn đề gây tranh cãi ở một số quốc gia trên thế giới, chẳng hạn như ở Hoa Kỳ hoặc Anh, liên quan đến vấn đề nhập cư và bản sắc dân tộc.