Triều đại Tang là một trong những triều đại lớn nhất trong lịch sử của Trung Quốc, chạy từ năm 618 đến năm 907 sau Công nguyên.
Triều đại Tang cai trị trong 289 năm, khiến nó trở thành một trong những triều đại dài nhất trong lịch sử của Trung Quốc.
Triều đại Tang đạt đến đỉnh cao của vinh quang vào thế kỷ thứ 8, nơi họ cai trị một lãnh thổ rộng lớn và có sức mạnh quân sự mạnh mẽ.
Trong triều đại nhà rộng, Trung Quốc trở thành trung tâm thương mại quốc tế và văn hóa, nơi nhiều người từ nước ngoài đến Trung Quốc để thương mại và nghiên cứu.
Triều đại Tang được gọi là thời kỳ hoàng kim của văn học Trung Quốc, nơi nhiều tác phẩm văn học nổi tiếng như thơ Tang được viết vào thời điểm đó.
6
Dưới triều đại nhà rộng, Phật giáo và Đạo giáo đã phát triển nhanh chóng ở Trung Quốc, và nhiều ngôi đền Phật giáo và Tao đã được xây dựng trong thời gian đó.
Triều đại Tang cũng được biết đến với các chính sách tự do của họ đối với phụ nữ, nơi phụ nữ được phép học hỏi và tham gia vào các hoạt động xã hội và văn hóa.
Triều đại Tang có nhiều hoàng đế nổi tiếng, chẳng hạn như Hoàng đế Tang Taizong, người được coi là một trong những người cai trị lớn nhất trong lịch sử của Trung Quốc.
Triều đại Tang đã phải chịu một thất bại trong thế kỷ thứ 9, nơi cuộc nổi loạn và nội chiến đã làm suy yếu sức mạnh của họ, và cuối cùng họ bị lật đổ bởi triều đại của bài hát vào năm 907 sau Công nguyên.