Lịch sử của đôi tai đã diễn ra trong hàng ngàn năm và được cho là đến từ văn hóa cổ đại ở Ai Cập, Ấn Độ và Đông Nam Á.
Theo truyền thống Trung Quốc, việc xuyên qua tai trong một bé gái được thực hiện ở tuổi 1-2 để tượng trưng cho đứa trẻ đã chính thức trở thành một phần của gia đình.
Ở Ấn Độ, việc xuyên qua tai trong một số phần có thể tượng trưng cho địa vị xã hội của một người.
Vào thời cổ đại, việc xỏ tai cũng được sử dụng làm nhận dạng bộ lạc hoặc nhóm.
Ở Indonesia, việc xỏ lỗ tai thường được thực hiện ở tuổi thiếu niên hoặc người lớn như một hình thức tự phát hành hoặc tuyên bố thời trang.
Có một số loại xỏ lỗ tai có thể được thực hiện, chẳng hạn như xỏ khuyên thẳng, xỏ khuyên, xỏ khuyên Daith và xỏ lỗ tragus.
Xỏ lỗ tai có thể gây nhiễm trùng nếu không được thực hiện vô trùng và vệ sinh, vì vậy điều quan trọng là chọn một nơi đáng tin cậy và duy trì sự sạch sẽ sau đó.
Một số người bị dị ứng với một số trang sức được sử dụng để đâm tai, chẳng hạn như bạc hoặc vàng.
Xỏ tai cũng có thể được thực hiện bằng cách sử dụng công nghệ tiên tiến như laser, có thể giảm thiểu thời gian đau và chữa bệnh.
Một số nền văn hóa trên thế giới cũng có truyền thống phản đối các phần khác của tai, chẳng hạn như mũi, môi hoặc lông mày như một hình thức của bản thân hoặc niềm tin tâm linh.