Từ chủ nghĩa phát xít xuất phát từ ngôn ngữ Ý, cụ thể là Fascio, có nghĩa là nhóm.
Nhà lãnh đạo ban đầu của phong trào phát xít là Benito Mussolini, người đã lãnh đạo Ý từ năm 1922 đến 1943.
Phong trào phát xít có ảnh hưởng lớn đến một số quốc gia, bao gồm Đức Quốc xã, Tây Ban Nha và Argentina của Đức.
Những kẻ phát xít thường phản đối nền dân chủ, coi đó là một hình thức của chính phủ yếu và không hiệu quả.
Phát xít cũng phản đối tự do báo chí, tự do thu thập và các quyền con người khác.
Tuyên truyền là một phần quan trọng của các phong trào phát xít, sử dụng phương tiện truyền thông đại chúng và nghệ thuật thị giác để thúc đẩy hệ tư tưởng của họ.
Phát xít cũng tin rằng bạo lực và xâm lược là cách đúng đắn để đạt được mục tiêu chính trị của họ.
Phát xít ưu tiên lợi ích của nhà nước trên lợi ích của các cá nhân hoặc nhóm, để sự thành công và sức mạnh của nhà nước trở thành ưu tiên hàng đầu.
Phong trào phát xít được coi là một trong những hệ tư tưởng gây tranh cãi và gây tranh cãi nhất trong lịch sử hiện đại, bởi vì nó thường liên quan đến bạo lực, phân biệt chủng tộc và không khoan dung.