Lịch sử trang sức bắt đầu 25.000 năm trước, khi con người lần đầu tiên bắt đầu trang trí bằng đá, xương và các vật thể khác.
Thuật ngữ rỉ sét trong đồ trang sức đề cập đến mức vàng trong đồ trang sức. 24 carat có nghĩa là đồ trang sức được làm bằng vàng nguyên chất.
Trang sức lâu đời nhất từng được tìm thấy là một chiếc vòng cổ được ước tính bắt nguồn từ 82.000 trước Công nguyên.
Trong một số nền văn hóa, đồ trang sức được sử dụng như một biểu tượng của sự giàu có, quyền lực và địa vị xã hội.
Khi làm đồ trang sức, các vật liệu được sử dụng có thể ở dạng kim loại quý như vàng và bạc, đá quý như kim cương và hồng ngọc, cũng như các vật liệu tự nhiên như ngọc trai và gỗ.
Đồ trang sức cũng có thể được sử dụng như một bùa hộ mệnh hoặc bùa hộ mệnh, được cho là cung cấp may mắn hoặc bảo vệ người mặc khỏi nguy hiểm.
Ngoài vẻ đẹp, đồ trang sức cũng có thể có các giá trị tình cảm như nhẫn cưới hoặc di sản gia đình.
Các kỹ thuật trang sức truyền thống như Filigree và Granulation vẫn được sử dụng cho đến ngày nay.
Thiết kế trang sức có thể bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố như xu hướng thời trang, văn hóa và tín ngưỡng tôn giáo.
Trang sức cũng có thể được làm tùy chỉnh hoặc cá nhân hóa, nơi người dùng có thể chọn thiết kế, vật liệu và kích cỡ như họ muốn.