Chủ nghĩa siêu thực là một phong trào nghệ thuật xuất hiện vào những năm 1920 ở châu Âu.
Phong trào siêu thực ở Indonesia bắt đầu vào những năm 1930, nơi các nghệ sĩ như Affandi và S. Sudjojono bắt đầu khám phá các kỹ thuật và phong cách siêu thực trong nghệ thuật của họ.
3
Nghệ thuật siêu thực Indonesia thường phản ánh các vấn đề xã hội và chính trị trong nước, với các nghệ sĩ sử dụng các biểu tượng và ẩn dụ để chỉ trích chính phủ và xã hội.
Các nghệ sĩ Indonesia như FX Harsono và Heri Dono nổi tiếng với các tác phẩm của họ kết hợp các yếu tố của chủ nghĩa siêu thực với nhạc pop và văn hóa truyền thống Indonesia.
Một trong những nghệ sĩ trẻ nổi bật trong phong trào siêu thực Indonesia là Eko Nugroho, người thường sử dụng các kỹ thuật tranh tường và graffiti để mô tả cuộc sống ở các thành phố lớn của Indonesia.
Nghệ thuật siêu thực Indonesia cũng thường bao gồm các yếu tố tự nhiên, như động vật, thực vật và cảnh quan, cho thấy mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên.
Nhiều nghệ sĩ Indonesia lấy cảm hứng từ các tác phẩm của các nghệ sĩ siêu thực nổi tiếng như Salvador Dali và Rene Magritte, và sử dụng các kỹ thuật như ảnh ghép và photomontage để tạo ra các tác phẩm của họ.
Phong trào siêu thực ở Indonesia vẫn đang phát triển cho đến ngày nay, với số lượng các nghệ sĩ trẻ ngày càng tăng, những người quan tâm đến kỹ thuật và phong cách này.
Nghệ thuật siêu thực Indonesia cũng đã trở thành một phần của phong trào nghệ thuật đương đại toàn cầu, với các tác phẩm của các nghệ sĩ như Agus Suwage và Titarubi được trưng bày trong các phòng trưng bày và bảo tàng trên toàn thế giới.