Nhân văn là một quan điểm của cuộc sống đặt con người là trung tâm của tất cả các hoạt động sống.
Chủ nghĩa nhân văn hiện đại lần đầu tiên được giới thiệu ở Indonesia trong thời kỳ thuộc địa của Hà Lan trong thế kỷ 19.
Phong trào Nhân văn ở Indonesia đã bị dừng lại trong trật tự mới vì nó được coi là mâu thuẫn với sự hiểu biết về chủ nghĩa cộng sản.
Một trong những người nhân văn nổi tiếng ở Indonesia là Sutan Takdir Alisjahbana, một nhà văn và trí thức.
Chủ nghĩa nhân văn ở Indonesia thường liên quan đến chủ nghĩa thế tục và các phong trào tự do.
Chủ nghĩa nhân văn ở Indonesia cũng thường được coi là một phong trào cố gắng kết hợp các giá trị phương Tây với văn hóa Indonesia.
Phong trào Nhân văn ở Indonesia ngày càng phổ biến trong kỷ nguyên cải cách vì ngày càng có nhiều người nhận thức được tầm quan trọng của nhân quyền.
Chủ nghĩa nhân văn ở Indonesia cũng thường liên quan đến phong trào nữ quyền vì nó nhấn mạnh tầm quan trọng của quyền bình đẳng giữa nam và nữ.
Một số tổ chức nhân văn nổi tiếng ở Indonesia bao gồm Hiệp hội Sinh viên Nhân văn, Tổ chức Nhân loại Indonesia và Mạng lưới Nhân văn Indonesia.
Cùng với sự phát triển của công nghệ và toàn cầu hóa, chủ nghĩa nhân văn ở Indonesia ngày càng cần thiết để duy trì nhân loại và đối mặt với những thách thức khác nhau trong tương lai.